Có ai về Mộ Đức
Tới thăm Đức Nhuận quê
Mỗi buổi sáng bừng về
Dân xứ mình thương quá
Bồ Đề thôn đã qua
Bầu Nghễ vàng lúa triễu
Xóm Hai đó quê nhà
Sao mà thân thương thế
Mẹ bưng thúng khệ nệ
Mặc áo dài xa_ tanh
Đi qua chợ Sông Vệ
Hương lúa quấn theo chân
Tình người cảm lâng lâng
Núi Điệp trông rất gần
Xa xa ruộng Bầu Bái
Ngó thẳng đồng Cu Ra
Đây chứng tích Gò Da
Bao anh hùng ngã xuống
Giành độc lập tự do
Ngang qua thăm chợ Huyện
Thẳng xuống bến Bà Bình
Vẳng câu hò ba lý
Chiến tranh đã qua đi
Nguyễn Bá Loan còn đó
Sáng mãi tên anh hùng
Lê Văn Duyệt còn đây
Bao nhiêu độ thăng trầm
Danh ghi còn mãi mãi
Em về đi đừng ngại!
Đức Nhuận lắm yêu thương
Tình người mãi vấn vương
Nhớ người con xa xứ!
Đây ngã ba bà Đạt
Thẳng về tận Năng An
Hoặc đi đường Cầu Sắt
Nối Bồ Đề- Năng An
Gặp Chùa Lam Cổ Tự
Bao nhiêu người tư lự
Chưa nắm rõ ngọn nguồn
Nhớ về thăm đừng bỏ
Cống Đôi mãi vọng hò
Gái, trai làng ta hẹn
Nhoẻn nụ cười e thẹn
Đôi mắt huyền thật duyên.
Kể chuyện tình huyên thuyên
Thương người dân Đức Nhuận
Chè Bầu Leo ngọt lịm
Don bà Xê vấn vương
Bao nhiêu điều luyến thương
Vườn Tình trăng nghiêng bóng
Gò Thủ ven con đường
Nhớ về thăm Kèo Ngựa
Nằm dựa ven Điệp- Dom*
Cống Lở trải một thời
Dừng xe để nghỉ ngơi
Vì cống bi đã sụp
Lụt lở thành địa danh
Vệ-Điệp vẽ nên tranh
Sóng lăn tăn dòng Vệ
Đức Nhuận xứ quê mình
Tác giả bài viết: Đoàn Ngọc Thanh
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn