Vội vàng chi rứa sông Quê.
Đò ngang nặng trĩu bộn bề ai sang.
Một lần thôi cũng bẽ bàng.
Hàng cau bóng xế muộn màng bến xưa.
Trầu xanh ngày ấy đong đưa.
Để bây giờ lá lưa thưa gió Cồn.
Thơ Hàn em vội đem chôn.
Mảnh trăng chưa bán
dại khôn đã từng ...